Tâm sự - chia sẻ 2011-03-14 19:21:48

Yêu đàn ông kém tuổi


[size=4]Gửi người đàn ông phụ tình[/size]

[size=4][/size]
[size=4]Chúng ta ngồi đối diện, hơi thở tắc nghẽn trong họng, tim thắt lại bởi em biết rằng khoảng trời xanh năm xưa đã sụp đổ và vỡ vụn. Nhưng cái ánh sáng của bầu trời đó chói loá quá, nó bị bào mòn bởi những ê chề mà anh vừa mang lại cho em…

Tình yêu của anh giờ như một phiến đá trơn và lạnh. Em chỉ còn cảm thấy những gờ sắc của khe đá làm chảy máu và những vỉa nham thạch sót lại của những dấu vết ái ân, của bất hạnh và hạnh phúc. Khi mà anh đã phụ tình yêu của em.


[/size]
[size=4]Tình yêu của anh ngấm vào huyết quản như dòng máu chảy trong cơ thể của em..


[/size]

[size=4]

Ngày quen anh, có một người bạn gái đã nói với em rằng: yêu đàn ông trẻ rất vui vẻ và đầy thi vị, nhưng khi hết thúc lại thật bẽ bàng. Bạn em cũng yêu một người đàn ông kém tám tuổi. Ban đầu tưởng như không có gì chia cắt nổi anh ta khỏi cô ấy. Nhưng chỉ sau hai năm, người đàn ông kia đã thay lòng. Bạn em bắt gặp anh ta trên giường với một cô gái trẻ, lên cơn ghen cô lao vào đánh tình địch. Anh ta đã nói với cô ấy rằng: cô hãy soi gương đi… Và lôi cô nhân tình ra cửa sau khi ném lại cho cô ấy một mảnh gương soi.

Sau lần đó cô ấy đã thề sẽ không bao giờ yêu người kém tuổi. Chuyện của cô ấy luôn làm em chạnh lòng. Em luôn hiểu rằng giữa em và anh là một hố ngăn cách sâu thẳm của thời gian. Khoảng cách đó khiến em không đủ tự tin để phô bày trước thiên hạ tình yêu của mình. Nhưng anh cuồng nhiệt quá, anh luôn biết cách khoe về em với bạn bè. Anh còn giới thiệu em với mẹ anh. Em nhớ mãi ánh mắt đầy lo sợ của mẹ anh hôm anh đưa em đến chơi nhà. Tim em thắt lại khi nghe bà nói rằng: “Chị giúp em nó tìm một cô bạn gái tốt nhé…”.

Tự nhiên lần đó em mới hiểu rằng tình yêu không thể làm thay đổi mọi thứ như anh vẫn từng khẳng định. Tình yêu không làm cho ý nghĩ các bà mẹ phóng khoáng hơn. Men say của ái tình không thể tách rời bổn phận. Em không phải là người dành cho anh. Đâu đó ở phương trời Tây kia báo vẫn đăng tin đám cưới của Elizabet Taylo với người chồng thứ bảy kém mười lăm tuổi.

Ca sỹ Madonna vừa tuyên bố sẽ kết hôn với anh chàng kém hai mươi ba tuổi. Những chuyện đó vẫn không thể tác động đến nếp nghĩ của bao con người vốn đã chịu cả ngàn năm lối tư duy phương Đông cổ điển ở đất nước này. Em biết rằng những mối tình của em và anh thật khó được chấp nhận trước con mắt của mọi người. Nhưng chính anh đã làm em thay đổi suy nghĩ. Tình yêu của anh đã thuyết phục em tin rằng chẳng có gì là không thể khi mà người ta yêu nhau.

Anh bảo ở đời này anh chưa biết sợ cái gì. Anh bất chấp tất cả thiên hạ chỉ cần có em là đủ. Tình yêu của anh không cần tiền bạc hay hành lý. Tiên đoán về một sự chia xa nào ư? Thật vô nghĩa. Linh cảm về bất hạnh nào ư? Mọi điều đều có thể kiểm soát đuợc khi mà chúng ta chỉ cần dang đôi cánh để đi tới hạnh phúc. Đối với chúng mình, không có ngày thứ hai hay ngày thứ bảy. Tất cả đều như một ngày của tình yêu và hạnh phúc. Anh còn bảo rằng lũ người kia thật đáng thương vì chẳng biết thế nào là tình ái. Lũ người ấy bị cửa đóng then cài và trên tường họ luôn treo một cái gương to tướng phi nghi thức ngay trong phòng ngủ. Vậy họ làm sao hiểu nổi là chúng ta có thể làm được mọi thứ khi mà tình yêu ngự trị. Tình yêu không cần luân lý, không cần những giới hạn hay khoảng cách. Không có nghi thức nào nằm trong giới hạn của bầu trời…

Bây giờ ánh sáng ấy chỉ còn lướt lại trong tiềm thức. Càng nhớ về, em càng cảm thấy thương cho sự ngây thơ của mình. Anh đã kéo em theo những cảm hứng điên rồ của tình yêu và xác thịt. Em cảm thấy bị quy phục bởi thứ ánh sáng kỳ diệu anh mang tới. Chưa bao giờ em cảm thấy mình thiếu lý trí đến thế. Em đã mê muội với thiên đường của anh mở ra. Em lây theo niềm tin của anh. Và em cũng nghĩ rằng ở đời này sẽ làm được tất cả mọi việc chỉ cần có tình yêu.

Tại sao lại không thể lấy một người đàn ông kém tuổi khi mà anh ta có đầy đủ phẩm chất và sức mạnh của một người đàn ông trưởng thành. Em đã rất hạnh phúc trong tình yêu với anh. Chưa có ai đem đến cho em cái cảm giác được che chở như anh đã làm. Nhiều tháng năm trôi qua như thế, em đã quen có anh ở bên cạnh. Hai năm, tình yêu của anh ngấm vào huyết quản như dòng máu chảy trong cơ thể của em. Em đã quá quen mùi mồ hôi và tiếng bước chân gấp gáp của anh mỗi lần đến cửa. Chúng mình chỉ còn nói về một hôn lễ tưng bừng.

Nhưng tất cả đã kết thúc rồi, từ lúc em nghe mẹ anh điện thoại và nói rằng anh sẽ cưới vợ. Người con gái ấy là con của bạn thân mẹ anh. Cô ấy ít hơn anh năm tuổi và mới đi học ở nước ngoài về. Và quan trọng là anh đã làm cho cô ấy có thai…

Mẹ anh dịu dàng nói: “Cháu là một phụ nữ tốt, rồi cháu sẽ gặp được người phù hợp…”. Em không biết sẽ phải nói gì với anh bây giờ. Em hiểu lòng mẹ anh, bà không thể chấp nhận anh sẽ lấy một người vợ hơn tuổi và lại đã từng có một đời chồng như em.

Rất nhiều lần anh bảo với em rằng trong con người em là một lò lửa của những khát khao. Ngọn lửa ấy đã thiêu đốt anh. Anh chỉ muốn chết cháy cùng với em. Nhưng anh đâu có biết rằng chính anh đã nhóm lên ngọn lửa đó trong em và hôm nay ngọn lửa đã thiêu rụi niềm tin cuối cùng mà em dành cho anh.

Và hôm nay, anh và em đang ngồi đây. Anh không dám nhìn thẳng vào em, nhìn anh có một vẻ sự ngượng ngùng xa cách. Anh đến và thú nhận với em về một lỡ lầm. Cô gái mà mẹ anh sắp đặt trong cuộc hội ngộ gia đình mấy tháng trước trót mang bầu, đúng như lời mẹ anh nói với em. Anh xin lỗi em và bảo đó là một sai lầm khó tha thứ. Đêm ấy, mẹ anh ép anh uống rượu đến say mèm và anh không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra. Cô bé ấy ngày mai lên phòng đăng ký kết hôn cùng với anh. Anh luôn là người đàn ông đầy trách nhiệm nên khó làm khác được. Giống như anh đã từng làm cho em tin vào tình yêu bất diệt hơn hai năm qua.





[/size]
[size=4]Tình yêu không chiến thắng được sự tham lam ích kỷ trong mỗi người đàn ông… (Ảnh minh họa)[/size]

[size=4]

[/size]

[size=4]
Cuối cùng anh cũng có khuyết điểm giống như muôn gã đàn ông khác. Cuối cùng anh cũng đã chọn được cho mình một cách để phụ tình em. Anh đã không hoàn hảo như em tưởng. Cái bản năng trong anh vẫn mạnh hơn tất cả mọi ngôn từ xáo rỗng mà anh luôn nói cho em biết về tình yêu đích thực. Em chưa đủ kinh nghiệm để hiểu rằng trong mỗi người đàn ông bản năng luôn làm mờ lý trí. Chính vì thế mà đã có biết bao nhiêu những bi kịch của ái tình đã xảy ra. Nào là cắt cổ người tình, nào là đốt xác, nào là đánh ghen. Tất cả cũng chỉ vì cái bản năng thú tính trong mỗi người đàn ông ở đời này.

Em cứ nghĩ rằng có thể chế ngự được bản năng ấy khi ta dám hy sinh cho một điều lý tưởng thiêng liêng. Em vẫn hão huyền nghĩ rằng tình yêu đích thực sẽ cứu rỗi mọi sai lầm. Nhưng em đã lầm. Anh không thánh thiện đến thế. Anh cũng chỉ như tất cả mọi gã đàn ông khác luôn cho mình cái quyền đi chinh phục đàn bà. Những người đàn bà như em không đủ tỉnh táo để nhận ra chẳng có gì là tuyệt đối. Tình yêu không chiến thắng được sự tham lam ích kỷ trong mỗi người đàn ông.

Em không muốn nghe thêm một lời dối trá nào nữa từ anh. Bởi ngày hôm nay anh đã dậy em nhận ra sự đáng sợ của lòng người. Anh nhận mọi lỗi lầm về mình với lời xin lỗi trơn tru. Em còn biết nói gì! Giá như anh giống như người đàn ông trẻ tuổi mà bạn em từng kể. Anh ném vào mặt em một mảnh gương cho em tự nhận ra mình đã trở nên cũ kỹ và héo mòn như thế nào, hẳn em sẽ có cách để mà quên anh. Nhưng anh lại không làm vậy. Đôi mắt của anh vẫn đầy lửa và ăn năn. Đôi mắt dường như vẫn rực lên một niềm đam mê chất ngất về một mối tình tuyệt vọng. Mà ở đó em và anh là hai kẻ nạn nhân trong một trò chơi đầy tính toán của mẹ anh. Em bây giờ không cảm thấy hận anh và cũng không thể giận mẹ anh. Bà đã làm đúng theo trái tim của một bà mẹ yêu con. Chỉ có em là chẳng hiểu gì về tình yêu và lòng người… Em đã yêu với tất cả niềm tin thánh thiện vào một phép nhiệm màu…

Thế là giấc mơ về một thiên đường yêu đương đã sụp đổ, sẽ chẳng bao giờ nữa em còn tin rằng có một tình yêu vĩnh viễn ở đời như anh từng nói ngày mình yêu nhau. Em ảo tưởng quá chăng, hay cố tình tin những điều không bao giờ có thật ở đời này. Em nhớ có một người nói rằng tình yêu không vĩnh cửu, chả ai yêu ai mãi. Nhưng sao em vẫn hy vọng rằng anh sẽ là tình yêu đích thực mà em tìm kiếm. Suốt hai năm qua, em đã sống với ảo tưởng đó và em đã từng hạnh phúc.



Hai năm, đó là giấc mơ của em, là khoảng trời xanh anh mang về cho em. Là cả thiên đường bình yên mà em chờ đợi. Thiên đường cho một người đàn bà như em nghỉ chân cuối chặng đường đời. Có thể rất nhiều người đàn ông không thể hiểu tình yêu có ý nghĩa như thế nào đối với mỗi người đàn bà. Bởi đấy là hạnh phúc cho cả cuộc đời của họ. Người đàn ông như mái nhà, là sự chở che và chia sẻ, là nỗi nhớ và sự hờn ghen, là đời sống có mưa rơi, có nắng đổ…



Tình yêu là mùa hè, là mùa đông, là mùa xuân và cũng là mùa thu cuối cùng. Nhưng rất nhiều người đàn ông đã phụ tình yêu ấy, họ không trân trọng những yêu thương và không gìn giữ những kỷ niệm. Cũng như anh, em sợ rằng sẽ đến một ngày anh không nhận biết thế nào là sự chân thành và chung thủy. Anh không hiểu rằng để có được một tình yêu đích thực người ta cũng cần biết hy sinh. Sự hy sinh những thói quen và bản năng tham lam vô độ trong mỗi con người. Em cũng như bao người đàn bà khác ngày đêm đã hiến dâng và tận nguyện cả đời mình mong được nhận lại một tình yêu trọn vẹn.

Giá như có thể nói với anh và những người đàn ông rằng: Hạnh phúc không phải chỉ là sự kiếm tìm. Hạnh phúc là anh biết nâng niu những cái đang có bên mình. Cho dù là những thói quen, nhưng chính những thói quen ấy đã làm nên nhân cách. Những người đàn bà như em vẫn có quyền hy vọng về một mối tình chung thủy. Có thể ngày hôm nay anh ra đi, em sẽ rất đau buồn, nhưng em tin vẫn có một người đàn ông nào khác sẽ nhận mặt được tình yêu đích thực trong mỗi người đàn bà mà chỉ dành riêng cho họ. Và người đàn ông đó sẽ giữ gìn cẩn thận. Liệu họ có phụ tình em không, như anh?
[/size]
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)