Nhìn về phía cuối con đường …phía trước hoàn toàn ko có ánh sáng…
[/size]
[size=3]Mùi rượu hòa cùng khói thuốc toát lên nồng nặc từ 1 đứa con gái!
Nó cứ đi mãi trên con đường tưởng chừng ko có kết thúc…
Đi….đi đến khi cảm thấy quá mệt mỏi…nó ngồi bệt dưới đất…dựa vào 1 góc tường…
[/size]
[size=3]
Nó móc trong túi ra 1 gói thuốc chỉ còn vài điếu…lấy 1 điếu và châm lửa…
Trong bóng tối…chỉ 1 mình nó cùng làn khói trắng…1 mình…ko ai cả…
[/size]
[size=3]
nó mơ màng nhắm đôi mắt vô hồn…
[/size]
[size=3]nó nhớ…nhớ cách đây ko lâu nó vẫn là nó…
vẫn là cô bé tinh nghịch với nụ cười ko tắt trên môi…!?
nó nhớ…nhớ tại nơi đây anh đã cõng nó đi tới di lui hàng chục lần chỉ để nó mỉm cưới thích thú…
[/size]
[size=3]nó nhớ…nhớ tại nơi đây anh đã ôm nó…nói với nó rằng: "đừng bao giờ rời xa anh,nhóc à!"
[/size]
[size=3]nó nhớ…nhớ tại nơi đây nó đã có những khoảnh khắc vui biết bao…
và…nó nhớ…nhớ cũng chính nơi đây anh buông tay nó…để nó gục ngã vào hố sâu bất tận…
nhưng nó ko nhớ nó đã gào thét tên anh bao nhiu lần…khóc bao nhiu lần…anh vẫn ko quay về với nó…
[/size]
vẫn là cô bé tinh nghịch với nụ cười ko tắt trên môi…!?
nó nhớ…nhớ tại nơi đây anh đã cõng nó đi tới di lui hàng chục lần chỉ để nó mỉm cưới thích thú…
[/size]
[size=3]nó nhớ…nhớ tại nơi đây anh đã ôm nó…nói với nó rằng: "đừng bao giờ rời xa anh,nhóc à!"
[/size]
[size=3]nó nhớ…nhớ tại nơi đây nó đã có những khoảnh khắc vui biết bao…
và…nó nhớ…nhớ cũng chính nơi đây anh buông tay nó…để nó gục ngã vào hố sâu bất tận…
nhưng nó ko nhớ nó đã gào thét tên anh bao nhiu lần…khóc bao nhiu lần…anh vẫn ko quay về với nó…
[/size]
[size=3]anh hp bên người…chỉ 1 mình nó đau…
anh quay lưng…chỉ 1 mình nó khóc…
[/size]
[size=3]
anh cất bước…nó đứng nhìn…
anh buông tay…nó gục ngã…
[/size]
[size=3]
Nó bất lực nhìn anh ra đi mà chẳng thể làm gì…
[/size]
[size=3]đau…!!!
đau…đau mãi rồi cũng quen…nó bắt đầu tìm quên trong những cuộc vui bất tận…
trở về nhà vời thân xác hoang tàn…
[/size]
[size=3]nó cười…cười cho chính bản thân mình…
nó nhận ra rằng nó đã đánh mất nhìu thứ
mất đi lòng tin
mất đi tình yêu
mất đi nụ cười
mất đi cuộc sống
và điều quan trọng nhất : nó đã mất đi cả trái tim…
[/size]
đau…đau mãi rồi cũng quen…nó bắt đầu tìm quên trong những cuộc vui bất tận…
trở về nhà vời thân xác hoang tàn…
[/size]
[size=3]
[/size]
[/size]
[size=3]nó cười…cười cho chính bản thân mình…
nó nhận ra rằng nó đã đánh mất nhìu thứ
mất đi lòng tin
mất đi tình yêu
mất đi nụ cười
mất đi cuộc sống
và điều quan trọng nhất : nó đã mất đi cả trái tim…
[/size]