Tâm sự - chia sẻ 2013-03-13 14:25:59

6 năm yêu nhau và mình bị phản bội khi sắp cưới! (truyện thật 100%)


Chuyện đó xảy ra 2 tuần rồi và hiện tại mình đã khá bình tĩnh. 2 tuần không nhiều để ngẫm nghĩ về những chuyện đã qua nhưng cũng đủ để mình bình tâm đi nhiều và nhìn nhận mọi thứ 1 cách khách quan hơn.


"Bỏ cái không đáng giữ và đi tiếp". Đó luôn là suy nghĩ của mình nếu 1 ngày bị phản bội.

Cho tới 2 tuần trước, cái đêm mà có lẽ từ giờ tới cuối đời mình sẽ không bao giờ quên nổi.

5 thằng bạn thân ngồi uống vì lâu không tụ tập đủ thì mình có tin nhắn, số không lưu nhưng mình không quên. Đó là tin nhắn từ 1 người ở chỗ làm của n.y mình, theo đuổi n.y mình đã mấy tháng.

Mình quen với chuyện n.y mình có người khác tán tỉnh suốt 1 năm nay từ khi em bắt đầu đi làm, nhưng thường là tán vài hôm không được thì bặt tin luôn vì em khá cương quyết từ chối. Lần này mình cũng không để ý, tới khi hắn ta nói muốn gặp để nói chuyện rõ ràng 1 số chuyện thì mình phải quan tâm, hắn năm nay cũng gần 30 nên không phải loại trẻ trâu.

Mình gọi lại và hỏi có việc gì cần thiết phải gặp? Hắn bảo không tiện nói qua điện thoại. Mình đồng ý hẹn giờ.

Sau đó nghĩ cần nói cho em nó biết nên mình gọi điện thoại cho em ( đang ở quê vì được nghỉ làm). Em ngăn không muốn mình gặp, nói vì sợ xô xát. Mình bảo chỉ nói chuyện thôi chứ lớn rồi ai làm thế.. Em vẫn không cho đi và bắt đầu khóc, mình càng gặng hỏi thì càng khóc.

Sau đó em tắt máy và nhắn tin…"Em xl…"

Mình thực sự không hiểu chuyện gì xảy ra lúc đó, cố gắng gọi nhưng em không nghe máy. Chỉ nhắn tin xin lỗi.

Mình gọi vào số của thằng kia và hỏi thẳng luôn tại sao thái độ của n.y mình lại như thế….

Hắn im lặng và cũng "Tôi xin lỗi…Tôi thực sự yêu T, tôi biết tôi có lỗi nhưng tôi yêu T. Tôi xin lỗi ông…."

Điên loạn và đau đớn là cảm giác duy nhất mình còn nhớ lúc đó, mình không nhớ làm cách nào mà mình đi từ HN về quê ngay lúc đó trong men rượu. Chỉ để hỏi em 1 câu :

"Thật hả em?"

Im lặng và gật đầu. Đủ để mình hiểu mọi chuyện.

Trở về HN ngay đêm đó, mình cứ nghĩ sẽ chết trên đường nhưng chắc số còn khổ dài nên vẫn lết được về được tới nhà.

Kể qua 1 chút chuyện tình yêu của bọn mình, mình quen và yêu em từ hồi lớp 11 tới giờ cũng đã bước sang năm thứ 6, tuy có 1 thời gian bọn mình chia tay (6 tháng) nhưng sau đó đã quay lại, vượt qua đủ mọi chuyện cứ nghĩ sẽ chẳng thể xa nhau. Quen em từ khi nhà mình còn khó khăn tới khi gia đình mình phất lên nhờ bong bóng BĐS.

Vâng, đổi đời nhờ BĐS nhưng mình vẫn yêu em, cũng chính mình thuyết phục bố mẹ mình lo cho em ra ngoài HN chứ ở quê thì sẽ rất nhanh già. Em học xong và đang đi làm lễ tân văn phòng tại 1 trường ĐH ở Thanh Xuân.

BĐS thì các bạn biết rồi, lên voi xuống chó liên tục nhưng chưa bao giờ…chưa bao giờ mình nghi ngờ sự chân thành của em. Gia đình mình lúc thịnh thì 2 oto, nhà không ở hết, lúc suy thì xe số cà tàng nhưng em chưa bao giờ có thái độ gì khác với mình.

Từ khi em đi làm, chuyện có người tán tỉnh vì em cũng xinh mình đã quen, nhiều đêm thậm chí mình còn nt trêu lại. Mình hoàn toàn TIN TƯỞNG TUYỆT ĐỐI ở tình yêu của em.

Mình luôn tự hào về tình yêu của mình, 6 năm yêu nhau chân thành, không toan tính gì hết.

Gia đình 2 bên cũng chỉ chờ đợi 1 đám cưới cuối năm nay khi mình ra trường.

Cuối cùng vỡ vụn hết các bác ạ

3 ngày sau đó mình chỉ nằm với câu hỏi "Tại sao? Tại sao? Tại sao?"

Không thể ăn hay ngủ được, nếu bác nào từng gặp chuyện tương tự sẽ hiểu cái cảm giác đó. Mệt mỏi nhưng không thể ngủ, lả người vì đói nhưng không thể nuốt nổi cái gì. Tim đau như bị ai đó bóp nghẹt, đầu óc trỗng rỗng, vô hồn.

Nhưng đó đâu phải là thứ khủng khiếp nhất đâu, những kỉ niệm nho nhỏ đầy ắp hạnh phúc của 2 đứa mỗi khi ào về là nước mắt lại chảy dài. Cứ ngỡ đó sẽ là những thứ mảnh ghép hạnh phúc mỗi khi nhớ lại, đâu ai ngỡ nó là mũi dao thấu tim khi ngẫm tới..

- Em có nhớ trước kia khi ba em hay đánh bạc, mỗi lần thua về là em lại gọi điện cho anh và mình thủ thỉ tâm sự cả đêm không?

- Em có nhớ lần đầu anh được đưa em đi chơi hồi cấp 3 không? 2 đứa không biết đi đâu nên lang thang cả buổi trên đường cao tốc rồi chiều về ngồi nhẩm lại hôm đó anh đèo em đi hơn 50km, về nhà bị cháy hết da tay với da mặt

- Em có nhớ lần ngồi ở hồ chỗ anh, em bảo hoa cỏ đẹp nên anh lặn xuống tận đáy hồ ngắt cho em. Em kết thành 2 cái nhẫn mỗi đứa 1 cái, bảo khi nào cưới sẽ đeo lại không?

- Cũng chính cái nhẫn đó anh đã để trong tủ đá gần 3 năm, để ngày cưới bứt hạt cỏ gieo trong vườn nhà em có nhớ không?

- Em có nhớ hồi xa nhau 1 năm vì anh học xa, cứ ngày nghỉ em lại bắt xe ra gặp anh không? Hôm đó em ốm nặng, tụt huyết áp nhưng vẫn cố đi ra gặp anh. Gặp nhau anh biết chuyện mình chỉ ôm nhau khóc thôi.

- Em có nhớ lần em có lỗi đầu tiên em cắt tay lấy máu viết thư cho anh không? Sau đó anh bảo chỉ có chết mới hết lỗi lầm em đã không ngần ngại uống sạch số thuốc anh đưa mặc dù anh bảo đó là thuốc ngủ không?

-Em có nhớ vì sao mà mỗi lần đổi xe dù là xe ga hay xe số anh đều đi thẳng về nhà em vì muốn em là người đầu tiên ngồi sau anh trên xe mới không?

- Em có nhớ hồi bọn mình sống thử lần đầu không? Tự lo nên thiếu thốn đủ thứ, cả tháng ăn mỳ tôm với rau cải…. Rồi ngày lĩnh lương bảo đưa em đi chơi 1 cái mà trời mưa liền 2 ngày sau mới tạnh…

EM CÓ NHỚ KHÔNG?????????????

Mình gào lên trong điện thoại và em chỉ khóc…

Nhưng nếu chỉ đơn giản là vậy thì mình có lẽ chỉ giữ trong lòng và nhủ thầm "10 năm nữa nhìn lại sẽ cười trừ thôi" rồi bước tiếp.

Nhưng "Cuộc sống đâu chỉ có 2 màu trắng và đen, đúng hay sai".

Đó là lí do khiến mình lập topic chia sẻ với anh em trên này. Mong mọi người sẽ có thêm 1 cái nhìn về chuyện tình yêu thay đổi.
Mình chạy mượn được con em cái pin về lắp vào viết tiếp tâm sự với các bác

Sau 3 ngày mệt mỏi đó mình như mớ giẻ rách nhưng tâm trạng thì đỡ hơn, có thể ăn được.

Không phải mình muốn hành hạ bản thân tý nào. Nhưng cái cảm giác như có thứ gì nghèn nghẹn ở cuống họng, không thể nuốt được gì có ai hiểu. Đến ngủ mình còn không thể chợp mắt được tý nào nói gì tới ăn, mình cũng thèm được ăn - ngủ lắm nhưng cứ nằm 1 lúc là lại rớt nước mắt.

Sợ cái cảm giác 1 mình kinh khủng.

Việc đầu tiên dậy là em mở dt, toàn tin nhắn báo cuộc gọi nhỡ. Hòm thư thì toàn tin của em nhắn tới trong 3 ngày qua. Đọc toàn muốn xin lỗi, sẽ đi thật xa để không làm phiền tới mình,…..nhiều lắm nhưng em chỉ nhắn tin lại:

- Anh muốn gặp trực tiếp, cả 3. Rõ ràng mọi chuyện, hết tình nhưng còn nghĩa. Vẫn phải giải quyết cho dứt khoát.

Vừa nhắn xong thì có điện thoại của em…

Mình : bật máy rồi im lặng….

Em : Anh ổn chứ.

Mình : Chưa chết được em ạ

Em : Em xin lỗi…

Mình : Anh đâu có lỗi cho em xin?

Em : Mình cưới nhau đi anh?

Mình : Được sao em?

Em : im lặng….

Em : Em sẽ dành cả đời để bù đắp cho anh.

Mình : Em nghĩ có thể?

Em : Bắt đầu khóc…

Mình : Khi nào gặp được?

Em : Em sợ…

Mình : Sợ thì đừng làm, làm thì đừng sợ. Em không gặp cũng được,anh sẽ hẹn nó. Cái gì cũng phải rõ ràng.

Em : Em xin anh…

Mình : im lặng…

Em : im lặng….

…….

Mình : Anh định hẹn nó chiều mai ở cafe cổng trường, em thích đến thì tùy.

Em : Anh cho em đi cùng…

Mình : Lúc nào qua anh gọi.

Xong cúp máy thì thằng bạn thân gọi. Bật dt lên nó chửi 1 tràng..

- * mày có chuyện gì phải nói với anh em 1 câu, đang ngồi mà tự dưng bỏ đi. Cả 4 thằng đi tìm cả đêm hết 141 rồi cơ động nó rình. Lớn rồi mà ngu như ch-ó thế, đ' có mồm à?

- Tao có chút chuyện, giờ ổn rồi. Bọn mày đừng lo.

- Chuyện chuyện cái con củ c*c, đ.m anh em để làm cái gì?

- Ừ thôi tối tao qua nói sau.

- Hôm trước con T nó gọi khóc lóc hỏi mày ở đâu rồi bảo có tội với mày, bố đoán ra phần nào rồi. Thôi tối qua. Mà đ.m lần sau thì bỏ cái kiểu im im ý đi con chó, có gì phải nói rồi anh em cùng giải quyết.

- ờ, tao đi ăn rồi qua.

Thằng này chơi với mình cũng hơn chục năm, cũng gần như vào sinh ra tử với nhau (Đâm chém trong bar trên Trần Duy Hưng cả lũ chạy ra, mỗi mình mình chạy vào vác nó ra rồi đưa về nhà. Mãi tới trưa hôm sau nó tỉnh mới hỏi thằng nào chém tao…..) chơi với nhau như anh em ruột nên nó chửi thế vì lo cho mình.

Tắm rửa,ăn uống xong lại ra thẫn thờ ngồi 1 mình.

Nhìn cái hộp hoa em gấp tặng mình đợt Noel vừa rồi lại chảy nước mắt, cả hộp cơm mình mới mua cho em nữa. Sợ em đi làm ăn cơm quán không ổn nên mua loại sạc điện, sáng nào cũng cố dậy sớm nấu cơm cho em ăn sáng + mang đi ăn trưa. Giờ viết lại những dòng này mà mắt cũng đang rưng rưng các bác ạ.

Tình yêu chó thật. Đưa con người ta tới tận trời xanh nhưng cũng dìm xuống tận vực thẳm.

Có tin nhắn của em :

Em : Mình hết thật rồi đúng không anh?

Em : Anh….

Mình : Hết? Anh còn gì nữa à em?

Em : Em xl…

Mình : Anh ngủ 1 lát.

Em : Anh yên tâm, anh sẽ không bao giờ phải bận tâm tới đứa con gái hư hỏng này nữa.

Mình chột dạ, sau vụ tử tử lần trước thì thật sự mình không dám làm ngơ mỗi lần em nó có ý như thế. Lần trước mình cầm 1 nắm thuốc an thần bảo thuốc ngủ, 10 viên đủ ngủ mãi mãi mà em nó uống 1 phát hết luôn.

Mình : Em định làm gì?

Em : Em xin lỗi, em không còn mặt mũi nào để gặp anh và mọi người nữa, em sẽ đi thật xa.

Mình : Đi xa là đi đâu?

Em : Đến nơi yên bình, không phải dằn vặt, không còn ám ảnh nữa. Em xin lỗi, em không thể làm dâu nhà anh được nữa..

Lúc đó thật sự mình không thể nghĩ gì khác, bao nhiêu uất ức bay đâu sạch chỉ còn lại lo lắng.

Mình gọi liên tục nhưng em không nghe máy. Chỉ nhắn tin lại.

Em : HN nhỏ nhưng lần này anh không tìm được em đâu hihi

Mình : Em đang ở đâu?

Em : Em đang đi tới 1 nơi.

Mình : Là ở đâu?

Em : Anh đừng tìm em mà…

Mình : Anh mệt lắm, anh không chắc mình sẽ đi được bao xa để tìm em.

Em : Anh đừng hành hạ mình vì thứ không đáng như em mà.. Rồi anh sẽ tìm được người con gái xứng đáng hơn em..

Mình : Em đang ở đâu?

Em :….

Mình : Anh sẽ đi tất cả mọi nơi có thể để tìm em..

Có thể các bạn sẽ chửi mình ngu, chửi mình nhu nhược nhưng thật sự lúc đó mình chỉ muốn yên tâm là em nó được an toàn.

Mình vừa dắt xe ra cổng thì có cuộc gọi tới… Là của thằng kia các bác ạ.

Mình : Có chuyện gì?

Nó : T bỏ đi, tôi không biết T hiện đang ở đâu…

Mình : Liên quan tới tôi à?

Nó : ông nói thế mà được à? T giờ có thể xảy ra chuyện gì ông biết không?

Mình : Tôi * quan tâm.

Nó : Tôi xin ông, tôi biết là ông biết T ở đâu. Nếu ông không đến với T lúc này được thì bảo địa chỉ cho tôi. Phải có người bên cạnh T lúc này.

Mình : Đéo phải chuyện của tôi.

Nó : Ông muốn T chết bờ chết bụi à? Ông yêu T mà ông làm thế được à?

Mình : ……

Nó : Ông không đến được với T lúc này thì bảo tôi địa chỉ tôi tới ngay, đừng để T một mình lúc này. Tôi gọi nhưng T không nghe máy. Tôi biết ông thừa biết là T đang ở đâu.

Mình :….tút tút tút…

sau đó nó nhắn tin liên tục hỏi mình địa chỉ của em. Mình thực sự băn khoăn.

(Nói qua về thằng này 1 chút, nó sinh năm 86 hiện đang học chỗ trường ĐH gấu mình làm. Nó năm đầu thi đỗ ĐH Quốc Gia, học được 1 năm bỏ. Năm 2 thi ĐH Bách Khoa, học được 1 năm lại bỏ tiếp. Ở nhà 1 thời gian thì thi vào trường chỗ gấu mình làm, học được 3 năm ở đó. Gia đình cũng khá giàu.)

Bao lần cãi nhau nên mình hiểu, em thường hay đi lang thang mỗi lần cãi nhau.

Có lần đi qua đêm luôn, đêm ấy mình thì đi tìm qua đêm, dt thì đập vỡ nên không liên lạc được. Đêm khuya không mua được dt nên cứ đi tìm cả đêm. Em thì không gọi được mình nên cũng đi tìm mình, mình thì đi tìm em…

Gọi mấy chỗ bà chị đều bảo không có, mình bảo rõ mình đang đi tìm và sẽ tìm tới khi nào thấy nên nếu T ở đấy thì bảo mình 1 câu cho yên tâm…Nhưng đều không có.

Mình thật sự bấn loạn, tìm hết tất cả những chỗ 2 đứa có kỉ niệm và những chỗ em có thể ở qua đêm. Đều không có, đột nhiên mình nghĩ tới nhà nghỉ…

Mình : Em đang ở BM đúng không?

Em :

Em : Anh vẫn còn nhớ nơi này à…

Mình lao tới nhà nghỉ đó, nơi quen thuộc của 2 đứa..

Mình qua chỗ thằng bạn tý, nó đang thất tình. Hẹn tối về nếu còn sức sẽ viết tiếp.



Thật sự chuyện này bạn bè của mình không ai biết ngoài mấy thằng bạn thân, sẽ rất mất mặt cho gấu nếu mọi người biết chuyện (Cái này hồi sau mình sẽ nói rõ hơn).


Em cũng đã hướng đi của riêng em, lên chia sẻ câu chuyện của em là muốn mọi người cùng cảm nhận và có cái nhìn cho riêng mình. Tránh được những điều không mong muốn trong tình yêu, những điều mà ngỡ như rất nhỏ bé nhưng lại khiến cả 2 xa dần nhau. Đến khi chợt nhìn lại thì đã quá khác trước rồi.

Cũng mong mọi người kiềm chế, ít nhất hãy nghe hết mọi chuyện. Em là người trong cuộc nhưng cũng chưa bao giờ nói gấu em là * hay phò…

Tối hôm đó, em lao tới nhà nghỉ lúc hơn 9h tối. Ku lễ tân thấy khách quen thì chỉ cười và bảo vẫn phòng cũ anh ạ. Căn phòng từ lần đầu tiên tới giờ…cũng gần 3 năm…

Lên gõ cửa, có tiếng gấu quen thuộc trong phòng "Ai đấy?".

Lúc đó em lăn tăn lắm, nửa muốn vào, nửa muốn bỏ đi..

Chần chừ tới lúc gấu hỏi lần thứ 3 :"Ai thế ạ?" thì em trả lời :"Anh!"

Gấu mở chốt cửa rồi lại gục xuống chăn, có vẻ rất mệt mỏi.

Chẳng hiểu sao lúc đó em lại lôi dt ra nt cho thằng kia luôn :"Tối nay T ổn, cứ yên tâm".

Xong em lên giường nằm cùng.

Gấu trùm kín chăn, em nằm xuống quay lưng lại. Đếch ngủ được đâu nhưng cứ nằm thế thôi.

Gấu : Em ôm anh được không?

Em :….

Gấu : Em xl…(lại bắt đầu thút thít khóc).

Em : Căn phòng này gắn với bọn mình 3 năm rồi em nhỉ…

Mặt em lúc đó vừa nhìn lên trần nhà vừa thế này mắt thì ướt nhòe..

Gấu : khóc bắt đầu thành tiếng…

Em : Em bảo thích phòng này hơn vì nó nhỏ và cảm giác ấm cúng hơn…

Gấu : Em xin anh đừng nói nữa…(Khóc to hơn).

Em : Lâu chưa em?

Gấu : Dạ.

Em : Với nó! Lâu chưa?

Gấu :……

Em : Về ở với anh trước tết mà em nỡ làm vậy?

Gấu : Em không liên lạc gì với anh ý từ trước đó…

Em : Nếu anh không biết thì em sẽ giấu và coi như chưa từng xảy ra đúng không?

Gấu :…..

Em : Em nói dối anh lần thứ mấy rồi? Anh đã từng nói anh tin em tuyệt đối mà?

Gấu : Em xin anh…Đừng nói gì nữa, em biết em sai rồi….

Em :………..

Gấu : Anh sẽ sống tốt đúng không? Anh sẽ quên em và tìm một người con gái xứng đáng hơn..

Em : Anh không chắc mình có thể tin ai nữa T ạ.

Gấu : Em xl…

Em : Tại sao không phải là ngày trước, khi anh hờ hững với em? Mà lại là bây giờ, khi anh yêu em hơn tất cả ???

Gấu : Em xin anh…Em biết em sai mà, thời gian qua em đau khổ lắm anh biết không? Nhìn anh mỗi sáng dậy sớm nấu nướng chăm sóc em mà em đau đớn, em đã định sẽ thú thật với anh nhưng em sợ….Em biết anh sẽ không bao giờ chấp nhận điều đó và em sẽ mất anh…

Em : Nên em quyết định coi như chưa từng có gì?

Gấu : Em xl….

Sau đó là cả đêm của đau đớn và dằn vặt, của mặc cảm tội lỗi và ám ảnh, có gì đau hơn khi bên cạnh nhau mà niềm tin vỡ vụn? Có gì đau hơn mỗi khi nhìn hình ảnh thân quen lại nghĩ tới lúc em bên người ta? Có gì đau hơn khi phải nghĩ lại những thứ hạnh phúc với niềm tiếc nuối?

Đêm thứ 4, ngủ chập chờn bên gấu…Thỉnh thoảng mình lại nghĩ về những thứ đã qua trong 6 năm bên nhau, nhắc lại rồi cười trừ và lại nghe tiếng nấc của gấu.

"Em khóc thì tôi đau…."

Tất cả mọi tâm sự, chia sẻ của các bác em đều đọc hết. Nhưng phân vân, băn khoăn em cũng hiểu vì em đã như thế và vẫn đang phải chịu hàng ngày.

Biết nhiều bác bức xúc nhưng thật sự mong các bác đừng nói gấu em là này nọ…

Em chưa bao giờ nói gấu em là * hay 4`, duy nhất chỉ hay trêu "Em là con điếm của riêng anh "

Vì dạo chia tay trước (Em chủ động chia tay nhưng không phải vì có người khác), gấu đã xin em đừng ngủ với ai khác cho tới khi cưới. Nếu muốn thì cứ gọi gấu tới, rồi trả tiền cũng được..

Nhưng chia tay 6 tháng rồi lại quay lại và tiếp tục tới bây giờ.

Tất cả những băn khoăn của các bác em sẽ trả lời hết, em nghĩ khi em viết xong lại tất cả thì các bác cũng hiểu.

Em cố gắng viết 1 cách khách quan nhất, không có hận thù trong lời văn nên các bác sẽ hiểu mọi chuyện.

Hiểu vì sao gấu em lại thay lòng dù đã yêu quá lâu.

Hiểu rẳng làm thằng đàn ông tốt, chung tình chưa hẳn đã đủ.

Tại sao gấu thay lòng?

Mình nghèo à? Đ' phải, tuy mình chưa đi làm nhưng bố mẹ thừa sức lo cho mình 1 nền tảng vững chắc, mình cũng đâu phải thằng ăn bám. Cũng đi làm thêm, không phá phách cờ bạc gì. Ra trườngố b mẹ còn dự định mua nhà ở HN cho 2 đứa nếu muốn ở lại HN làm mà?

Mình lăng nhăng? Càng đ' phải. Thậm chí mình còn chưa bao giờ đi matxa, gái gú càng chưa từng mặc dù 4 thằng bạn thân toàn checker, đếm ngón tay ngón chân không đủ số gái từng ngủ.

Bạn bè gấu có đứa nào chê mình điểm gì đâu, thậm chí còn luôn bảo ghen tỵ với gấu mà?

Em : TẠI SAO HẢ EM?

Gấu :……

Em : Anh biết em chưa ngủ!

Gấu : Ngủ đi anh..

Em : Anh không ngủ được.

Gấu : Anh đừng thế, nốt ngày mai thôi là anh sẽ không phải nghĩ ngợi gì nữa mà….

Em : Đã bao giờ em nói thật với anh điều gì chưa?

Gấu : Anh đừng nghĩ thế…(bắt đầu khóc).

Em : Anh đúng là con lừa mà, người ta bảo gì thì biết thế… Cố gắng….cố gắng vì cái gì chứ?

Gấu : Anh đừng nghĩ thế mà… Do em, do em hết. Anh không có lỗi gì hết…(bắt đầu khóc to hơn).

Em : Nếu em còn 1 chút gì gọi là tình cảm với anh thì cho anh biết lí do đi, để lần sau anh sẽ không để mất người mình yêu.

Gấu : …….

Em : Anh không xứng với em?

Gấu : Khóc nức nở…

Em : Thế thì tại sao em làm thế với anh?

Gấu : Em đau đầu quá, anh đừng nói gì thêm nữa…Em xin anh đấy, em là đứa không ra gì. Không đáng để anh phải như thế đâu.

Em :………….

Gấu :……………

………….

Em : Anh tiếc quá T ạ. Bọn mình đã đự định bao nhiêu thứ..

( Mặt em thì như này còn mắt em thì như này )

Gấu : Xin anh….

Em : Mọi thứ không có ý nghĩa gì với em hết ư? Tất cả đều chỉ là phù phiếm với em ư?

Gấu :……

Em : Nếu không còn yêu tại sao em không nói 1 câu?

Gấu : Không….không phải thế, em xin anh đừng nói nữa…

Em : THẾ THÌ VÌ CÁI GÌ????

Em gào lên….

Gấu : Anh luôn có nhiều người theo đuổi. Gia đình anh hơn nhà em rất nhiều…
Anh luôn coi trọng bạn bè hơn em. Em chưa bao giờ có cảm giác mình là số 1 trong anh…

Em :………..

Gấu : Anh có nhớ mình đã cãi nhau bao nhiêu lần trong thời gian yêu nhau không? Mỗi lần cãi nhau anh đều nói những câu rất vô tâm… Những câu nói thể hiện anh không hề cần em… Những câu nói đó không bao giờ em quên…

Em :……………..

Gấu : Ngày xưa mỗi lần lễ hay ngày kỉ niệm anh đều chuẩn bị bất ngờ cho em… Anh còn toàn tự làm quà cho em nhưng bây giờ thì sao? Thậm chí Vaentine anh cũng coi như không. Vì hôm đó anh còn bận bạn bè. Em chỉ muốn 1 ngày của riêng 2 đứa thôi mà….Có quá khó khăn không anh?

Em :………

Gấu : Sinh nhật, Noel, Halowen, Tết… Có ngày nào là mình không cãi nhau?

Gấu : Em có nhiều người theo đuổi anh coi như không, anh không hề ghen… ANH KHÔNG HỀ SỢ MẤT EM !!!

Gấu : Đúng, anh chưa bao giờ sợ mất em còn em thì luôn lo sợ 1 ngày anh sẽ bỏ em, vì ngoài kia có nhiều đứa hơn em…

Cãi nhau 6 năm qua có bao giờ anh chủ động làm lành? Không! đều là em làm lành trước…

6 năm bao nhiêu lần cãi nhau có bao giờ em nói tục 1 câu? 1 câu "Đéo" cũng chưa bao giờ. Còn anh????

Những lúc đó, chính những lúc đó anh đã đẩy em ra xa anh…

Anh có biết bao lâu nay em chỉ có 1 người để nhắn tin nói chuyện thường xuyên là anh không? Anh có biết mỗi lần cãi nhau là anh bỏ đi chơi với bạn bè, còn em thì 1 mình trong căn phòng đó…

Em :………………………………………….

Gấu : Anh ý tán em từ lâu rồi, em cũng kể cho anh. Gần như lúc nào bọn mình cãi nhau cũng là lúc anh ấy nt, gọi điện cho em…
Em thèm có 1 người nghe em tâm sự, nói chuyện bâng quơ với em…

Gấu : Trong khi đó anh luôn có suy nghĩ em sẽ không bao giờ có thể xa anh…anh không bao giờ muốn níu giữ em lại mỗi khi mình cãi nhau…


………………………………….

Em hụt hẫng và sững sờ các bác ạ. Mỗi câu nói của gấu như tua lại những điều đã qua…rõ mồn một trước mắt em.

Những điều mà em đã vô tình không để ý, những câu nói mà em đã không đặt mình vào vị trí của gấu khi phải nghe…

Gấu : Em chỉ muốn cố gắng, cố gắng nếu 1 ngày anh bỏ em mà đi….. Em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ sống được nếu anh bỏ em… Nhưng đó là trước kia, bây giờ em có nhiều thứ để vì nó mà phải tiếp tục…(Gấu đang phụ mẹ nuôi 2 em trai 1 ĐH 1 mẫu giáo).


……………………

Đau các thím ạ, bao nhiêu uất ức, hận thù hay ám ảnh đều bay đâu sạch.

Chỉ còn lại niềm đau của nuối tiếc….

- Em nhận lời yêu anh vào ngày 15/2…

- Mình yêu nhau 5 tháng 7 ngày thì em nắm tay lần đầu tiên xong chạy tụt vào nhà…

- Mùng 3 Tết năm 2009 anh hôn em lần đầu tiên sau gần 1 năm yêu nhau…

- Thư em viết cho anh, thiệp em tặng anh, khăn em đan cho anh, hạc em gấp cho vẫn đủ tất cả…

- căn phòng này…2/11 năm anh học năm 1…Em có nhớ chứ…

- Em thích ăn mít, vải, nhãn,…toàn thứ nóng….

- Em thích ăn cơm cùng nước đậu và các món rán, sốt, không ăn được nội tạng…

- Em thích ăn cay mặc dù bị dạ dày…

- Em bị huyết áp thấp nên sáng nào cũng phải ăn hay uống chút gì trước khi đi làm…

- Em bị lạnh sẽ không ngủ được..nhất là lạnh chân hay lạnh vai…

- Em thích tắm với nước thật nóng, phỏng da cũng thích…

- Em thích nằm bên phải anh… thích anh ôm từ phía sau rồi ngủ…

- Em thích ôm chó con, không thích mèo…

- Đến ngày thì ngày đầu tiên em sẽ rất đau bụng, cần được xoa lưng…Ngày thứ 2 bị ra nhiều nên tính khí bất thường và cần chườm nước nóng…

……..
…………………….
………………………………………

Em ôm gấu vừa nói vừa rơi nước mắt, gấu thì khóc nức nở….

- Anh chưa bao giờ đi matxa, tẩm quuất hay giác hơi….

- Anh chưa bao giờ đi chơi gái mặc dù 5 thằng rủ nhau đi 6 lần, lần nào cũng là 4 thằng lên phòng còn 1 thằng ngồi dưới uống cafe…

- Anh đi sàn duy nhất 1 lần lên cùng bọn thằng C, sau đó vì em không thích nên chưa có lần thứ 2.

- Anh bỏ thuốc lá vì em bảo không tốt cho con cái sau này…

- Anh nói không cần em nhưng có bao giờ anh để em đi lang thang? Anh đã quá yên tâm về tình yêu của em, yên tâm tới mức tuyệt đối nên không ghen tuông, không bao giờ có suy nghĩ em sẽ dành tình cảm cho người khác…

………………………….

Gấu khóc nghẹn không thành lời…Chỉ ôm ghì mình và nấc từng tiếng….

Gấu : Anh yêu em như vậy sao anh không bao giờ níu em lại lúc mình cãi nhau? Sao chưa bao giờ anh chủ động làm lành…

Em : Vì anh quá tin tưởng ở em… Vì anh chưa bao giờ nghĩ em sẽ bỏ anh và cũng chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ xa em.

……………….

Gấu òa lên nức nở….

Gấu : EM ĐÃ LÀM GÌ THẾ NÀY??? TRỜI ƠI…. EM SAI RỒI, EM SAI RỒI…HUHU…

Em :


Mình quyết định nghỉ ngày hôm nay vì quá đau đầu, ngồi nhà viết tiếp chia sẻ cùng các bác.

Mong rằng những bạn đang yêu sẽ có được 1 thứ gì đó hữu ích sau câu chuyện của mình, để tình yêu của các bạn không theo vết xe đổ này.

Em vẫn đang phân vân không biết nên viết tiếp theo cách nào để các bác có thể dễ hiểu nhất những mạch suy nghĩ của em trong thời gian qua.

Đang nghe Adele với Linkin Park cho nhẹ đầu chút, em sẽ trải hết lòng với các bác.

Em vẫn chú ý từng lời khuyên của các bác, các bác nói đúng. Đi hướng nào chỉ mình em là biết rõ nhất, chỉ có điều là dám quyết định đi theo không vì nó rất đau..

Mẹ gọi điện, căn vặn chuyện 3 ngày liền không ngủ ở nhà dì. N.y cũng đi mấy ngày không về, dì rất bực mình. Hỏi 2 đứa có chuyện gì à? Sắp cưới mà như trẻ con thế?

Thằng con trai hơn 20 năm lầm lì bật khóc ngon lành, khóc òa vô tư làm mẹ bối rối…

Lần cuối con khóc trước mắt mẹ là bao giờ? Hồi bé tý em trai đói con lấy trộm tiền mua bánh cho em bị bố mẹ đánh nhừ tử con cũng chỉ lầm lì chịu đòn, sinh nhật 18 tuổi con biết sự thật về mình con cũng chỉ im lặng bỏ nhà lên Lạng Sơn phượt 1 tuần rồi về thôi, vậy cái gì đã khiến con trai của mẹ phải như thế?

Con không được gần bố mẹ từ lúc cai sữa, lên lớp 7 đã học xa nhà. 24 năm thì 1/2 quãng thời gian đó là con đi ăn cơm thiên hạ, khổ nhục chịu đủ mà sao nay con phải khóc?

"Chúng con có duyên nhưng không có phận, mẹ không cần xem ngày đi nói chuyện với gia đình T đâu".

Vừa nói vừa nấc nghẹn ngào các bác ạ. Lần đầu tiên em cảm thấy muốn về nhà, về với gia đình như vậy..

Mẹ đợi ở phòng, bảo có hẹn với khách nhưng chưa đến giờ nên "qua xem bọn mày có chuyện gì?".

Mẹ : Cái T mẹ gọi điện chỉ nghe nó khóc lóc rồi xin lỗi. Mẹ đoán nó làm gì có lỗi với con.

Em : ………….

Mẹ : Bọn con lớn rồi, mẹ chưa và không bao giờ can dự vào chuyện tình cảm của con. Con ưng ai cũng được, miễn là ngoan ngoãn thì bố mẹ đi nói chuyện người lớn. Còn nếu không tới được với nhau thì cũng là cái số, chấp nhận chứ không được như thế.

Em : ………….

Mẹ : Mẹ phấn đấu cả đời là vì cái gì? Cái đống này là vì cái gì???

…………Mẹ trút cặp ra 1 đống sổ đỏ - sổ hồng - giấy tờ mua bán, chắc nay mang luôn đi công chứng.

Mẹ : Sau này tất cả là của bọn con, con có để mẹ yên tâm mà giao cho không?

Em im lặng ngồi nghe, mắt ráo hoảnh. Đầu óc mông lung… Mẹ lăn lộn buôn bán hơn 20 năm rồi, đâu dễ qua mắt mẹ…

24 năm, chưa làm bố mẹ thất vọng lần nào nhưng cũng chưa làm gì để bố mẹ tự hào..

- Thôi mẹ cứ đi gặp khách đi, con biết con lớn rồi. Con nghĩ con tự giải quyết được nên không muốn bố mẹ phải lo.

Mẹ : Tự giải quyết kiểu đi biền biệt không nói gì à? Đấy là trốn chạy, không phải giải quyết.

- Vâng, con về rồi mà. Có gì con nói chuyện với mẹ sau. Giờ con phải đi có hẹn.

Sau đó mình quay lại đón gấu đi gặp thằng kia như đã hẹn, 1 cuộc gặp nói chuyện trực tiếp mà mình không ngờ được nội dung.

Nỗi đau thêm dài và nó là nhân tố chính để mình quyết định con đường về sau..

Em mệt quá nằm định nghỉ tý đợi cơm chín mà ngủ mất luôn, dậy thì cũng 4h. Xin lỗi các bác vì đã thất hẹn Em hứa trong ngày hôm nay sẽ viết xong hết những gì xảy ra trong cuộc gặp đó. Mọi thứ vẫn đang diễn ra và em vẫn đang đọc từng lời khuyên, từng chia sẻ của các thím…


Mẹ đi gặp khách hàng. Đang ngồi lên fb xem lịch học mới thì…

- Đá phò đê Bố bao

Em : Tý tao có việc, bọn mày cứ đi đi, rồi gọi điện cho tao cũng được. (Bọn này nó rất thích trêu em kiểu đi chơi gái xong gọi điện lúc FAP…bla…bla…bla…)

thằng T : Từ từ, tao biết mày đang rất đau. Tin tao đi, sex có thể giải tỏa tâm lý rất tốt, còn đ' giải tỏa được tâm lý thì nó cũng có ích là giúp mày mệt lả đi, dễ ngủ hơn Đi nhé.

Em : Đ' đi.

Thằng T : Gượng đã…

Xong nó vứt cho em cái link + nick pass….

Hóa ra bao lâu nay nó dùng nick của em để check hàng bên thanh lâu

Thằng T : Cứ xem đi, mày ngồi tự kỉ giờ thì giải quyết được cái gì. Phương châm của tao là cái đầu trên bí thì xả cái đầu dưới, rồi mày sẽ thấy thôi.

Cũng lăn tăn lắm, tự nhủ "đ.m chung tình cho lắm vào rồi giờ trắng mắt chưa con."

Nhưng vẫn không thể dứt bỏ cái chán nản các bác ạ. Chắc hoa hậu nằm ngửa trước mặt thì cũng như cọng bún thiu chứ không thể có hứng thú nổi.

Thằng T : Sao? Nếu đi hàng thấy cảm giác rẻ mạt thì tao gọi rau cho mày. Mà áy náy cái đ' gì, tao đã bảo rồi. Trai càng chơi thì càng biết cách giữ vợ. Mày nhìn xem, ngoan cũng có giữ được đ' đâu?

Em : Để khi khác đi mày, thật sự lúc nào tao không nghĩ được gì nhiều. Thôi té đi.

Quanh quẩn cũng qua trưa, cuộc hẹn đó cũng đã tới lúc…

//Em bỏ cái ảnh rồi nhé…

__________________
Theo hẹn thì hôm đó sẽ gặp thằng kia, cả 3 cùng nói chuyện nhưng mọi thứ mình đều biết trong đêm đó. Mục đích ban đầu của cuộc gặp có lẽ không cần thiết, nhưng mình vẫn muốn gặp thằng đó. Xem nó là người như thế nào? Xem tình cảm của gấu mình dành cho nó tới đâu.

Và gặp các bác ạ… Chiều đó em gấu qua cafe gần trường, nó ngồi đợi sẵn.

Trí thức và chững chạc. Đó là điều đầu tiên em thấy ở nó.

Em : Ông là Cường?

Nó : Uhm, 2 người ngồi đi. 2 người uống gì?

Em : Khỏi. Em có uống gì không?

Gấu : Em không…(cúi gầm mặt).

………….1 thoáng im lặng, em mở lời trước…

Em : Thế này Cường ạ, tôi không biết tình cảm của ông và T là gì. Tôi cũng chẳng có quyền gì để cấm đoán ông hết nhưng ông có biết bọn tôi sắp cưới không?

Nó : Tôi biết, tôi biết điều đó. Nếu T là gái có chồng tôi sẽ không bao giờ nghĩ tới, nhưng T chưa cưới và tôi thật sự yêu T.

Em : Em yêu Cường?

Gấu : im lặng….

Em : Bọn anh đang chờ câu trả lời của em.

Gấu :…………..Em nghĩ bây giờ cả 3 cần ngừng lại 1 thời gian, em không nghĩ được gì bây giờ hết.

Em :……………………….Nếu em hết yêu anh thì nói 1 câu là được mà, sao phải giấu anh? Em có nghĩ anh sẽ như thế nào khi biết chuyện không?

Gấu :…………

Nó : Tôi biết 2 người yêu nhau đã lâu, đau khổ thì cả 3 đều đau khổ, giờ quan trọng không phải là chuyện tôi với T đã làm gì. Mà quan trọng là tình cảm giờ T dành cho ai.

Điều em lo sợ thật sự đã tới. Nó không phải thằng đểu và gấu em có tình cảm với nó..Nhìn nó vừa nói vừa khóc là em hiểu…. Nó dám 1 mình gặp em vào lúc này nữa..

Em : Em trả lời đi, hôm nay anh muốn dứt khoát để sau này dù có như thế nào cũng không lăn tăn gì hết.

Gấu :………………

Em : Anh biết anh có lỗi khi đã khiến em xa dần anh, nếu đặt anh vào vị trí của em thì anh cũng khó kiềm lòng mình được. Hiện tại tất cả chỉ đợi câu trả lời của em, nếu không còn tình cảm thì em cứ nói luôn. Để anh nhẹ lòng mà đi tiếp.

Nó : Em nghe Q nói rồi… Anh thì vẫn vậy, trời sập vẫn ở bên em. Có thể thời gian anh không so được với Q nhưng anh yêu em thật lòng… Còn Q, ông có biết những đêm T 1 mình với chai rượu không? Ông có biết không? Ông yêu T mà nỡ để T như vậy à? Có thể ông yêu T trước tôi nhưng ông có chắc ông sẽ chăm sóc T tốt? Kể cả bây giờ quay lại với nhau ông có chắc ông sẽ không bị ám ảnh bởi chuyện này? Sẽ không lôi chuyện này ra hành hạ T mỗi lần cãi nhau? Tôi cũng như ông, đều mong T hạnh phúc.
Tôi có lỗi khi đã xen vào 2 người nhưng tôi yêu T và nếu ở bên tôi T hạnh phúc thì tôi cũng xin lỗi đã làm điêu không đúng với ông.

ĐAU và THẤM…. tới lúc đó thì em đã hiểu vì sao 6 năm bên em nhưng gấu vẫn ngả vào vòng tay của người khác.

Gấu :…………….Em xin lỗi cả 2 người, lỗi do em hết…đã làm cả 2 phải đau…thật sự hiện tại em không nghĩ được gì hết…Em xl….

Em : Anh nghĩ 2 người nên nói chuyện riêng 1 lát, anh đợi ngoài xe. Nếu em không còn tình cảm với anh thì cứ đi cùng Cường. Anh sẽ ổn. Đừng tiếp tục ở bên anh nếu chỉ vì em mặc cảm tội lỗi và muốn bù đắp cho anh.

Nó : Anh đã rất muốn gặp Q từ trước nhưng em không cho, giờ Q đã nói hết như vậy thì em cứ quyết định theo trái tim của mình. Anh thì luôn luôn ở bên em.

Em đứng dậy và bước ra ngoài quán, ngồi ở hành lang nhìn dòng xe cộ, cảm giác như đang đợi chờ sự phán quyết cho cuộc sống của mình vậy

Đoạn cuối….

Các thím nghĩ đoạn cuối là gì? Là gì mà em phải đặt tít topic như vậy?

Đau đủ rồi…Giờ em chỉ mong được về quê, tắt hết dt, fb,…

Sống như hồi bé với căn vườn đồng quê.

Tối qua thật sự là quá mệt nên em xin lỗi đã không thức tiếp với các bác được.

Sáng dậy lên trường vì em vẫn đang thực hành môn học trước khi đi thực tập, mãi giờ mới về mới lên được. Đọc hết gần 40 page có thêm từ tối hôm qua với 4 thư trong inbox rồi mới cmt những dòng này.

Em rất cám ơn những chia sẻ tâm huyết của các thím, nhất là thím clocktown, tobiho, sondnse02041, vietdungbcvt, 17&17&…16,……. và tất cả những chia sẻ của các anh em. Cám ơn bức tâm thư của bác Tobiho..

Em đọc hết, không sót 1 cmt nào. Cũng cảm ơn chị em đã chia sẻ những suy nghĩ của phái yếu để em hiểu thêm hoàn cảnh đang gặp phải..

Em còn 1 buổi chiều này để chia sẻ những gì xảy ra sau đó. Em sẽ cố gắng viết thật kĩ để các bác hiểu rõ mọi chuyện xảy ra như thế nào.

Và vì sau em lại [Đau - Ngẫm] và "Đời không chỉ có 2 màu trắng - đen, đúng và sai".

Em đang viết, có vài lời cho các bác đỡ sốt ruột.

Ngồi ở hành lang lúc đó, thật sự tâm trạng của em chỉ có thể diễn tả bằng 2 từ "Phó Mặc".

Tự hỏi mình đến gặp để làm gì?

Để xem tình cảm của gấu giờ dành cho ai ư? Quan trọng không khi chưa quyết định có tiếp tục với gấu không?

Để xem gấu với thằng kia thực sự có là tình yêu? Liên quan gì tới quyết định có tiếp tục với gấu hay không khi đã tổn thương quá nhiều?

Suy nghĩ đan xen nhau, giằng xé đầy mâu thuẫn và chỉ có thể nói dễ hiểu nhất là :

Tim : Mày ra đây làm gì hả Q? Bỏ mặc cô ấy ở trong kia với kẻ cướp cô ấy ra khỏi đời mày?

Não : Ra đây hay ở đấy quan trọng * gì đúng không Q, giờ quan trọng là cô ấy yêu ai, muốn ở bên ai. Giữ cô ấy bên mình trong khi cô ấy không có tình cảm thì giữ làm gì. Để cô ấy tự quyết định.

Tim : Mày yêu cô ấy mà Q, mày cũng biết rằng cô ấy còn yêu mày mà.

Não : Yêu mà lại làm thế với mày ư? Yêu mà lại rời xa mày ư?

Tim : Con người ai chẳng có lúc sai lầm, cô ấy cũng đã ở về bên mày đấy thôi. Cô ấy giấu mày để bù đắp cho mày cả đời về sau mà…

Não : Bù bù cái củ c*c, cô ấy giấu mày vì biết thừa mày sẽ không chấp nhận nếu lộ chuyện. Mày chắc cô ấy sẽ dành cả đời còn lại để bù đắp hay không?

Tim : Mày yêu cô ấy nhiều mà, cô ấy cũng yêu mày. Mày biết điều đó, vậy thì sao không giữ cô ấy lại bên mày.

Não : Giữ lại để rồi sống trong ám ảnh và lo sợ ư Q? Để lúc nào cũng chập chờn hình ảnh cô ấy thân thiết bên thằng kia ư? Để mỗi lúc cãi vã lại lo sợ cô ấy sẽ yếu lòng, sẽ lại vấp ngã ư? Thôi Q ơi, 1 lần là quá đủ rồi, hãy tìm 1 người khác để có thể bên người ta mà không chút suy nghĩ, không lăn tăn lo sợ.

Tim : Buông tay thì dễ dàng lắm, mày cũng chỉ đau khổ 1 thời gian ngắn thôi rồi sẽ ổn. Nhưng mày có nghĩ sẽ ổn cả quãng đời còn lại không? Mày có nghĩ tới việc buông tay rồi sau đó 1 ngày nào gặp lại nhìn cô ấy phải đau khổ, sống 1 cuộc sống không hạnh phúc,…
Mày có nghĩ tới lúc đó không Q? Khi mà mày sẽ chua xót "ngày xưa nếu mình giữ tay cô ấy thì cô ấy sẽ hạnh phúc hơn…"

Não : Nếu sau này khổ sở thì là do cô ấy chọn lựa, không phải do mày làm cô ấy như thế. Con đường đó xứng đáng với cô ấy và những gì cô ấy phải nhận vì đã làm tổn thương mày. Quay lại ư? Mày có nghĩ tới 1 ngày trong cuộc sống gia đình cô ấy sẽ làm khổ mày lần thứ 2 không? Lúc đó mày có thể bắt đầu lại từ đầu như bây giờ hay phải chấp nhận 1 cuộc sống gia đình không hạnh phúc? Chấp nhận vẫn ở bên nhau vì con cái…chứ không phải vì tình yêu?

Tim : Mày yêu cô ấy, thế là đủ để tiếp tục bước đi rồi. Nếu sau này có đau khổ lần thứ 2 thì cũng sẽ nhẹ lòng vì mày đã chấp nhận mạo hiểm vì tình cảm của mày, vì tình yêu của mày, vì người mày yêu. Mày có chắc người thứ 2 sẽ không làm tổn thương mày? Hay người thứ 2 khi tới bên mày chỉ là xoa dịu cái tôi của mày, vỗ về tâm hồn mày rằng chưa từng làm gì có lỗi?

Não : Đừng mạo hiểm Q ơi. Đã có 1 lần chắc gì không có lần thứ 2? Mày có thể sống thoải mái mà, cứ để cô ấy ra đi. Mày ở lại với vị trí 1 kẻ bị thương, được gia đình - bạn bè thông cảm, cô ấy sẽ ổn bên thằng kia.

Tim : Thế mày có nghĩ tới cô ấy sẽ như thế nào với gia đình - bạn bè không? Cô ấy sẽ cô độc như thế nào..

Não : Đó là cái cô ấy xứng đáng phải nhận, không phải trách nhiệm của mày.

Tim : Có đấy, mày HOÀN TOÀN CÓ THỂ LÀM KHÁC ĐƯỢC. Mày có thể thay đổi mọi thứ vì mày và cô ấy còn yêu nhau rất nhiều. Đứng lên, đứng lên và vào trong và nói với cô ấy rằng mày còn yêu cô ấy rất nhiều, mày sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt. Rồi ngôi nhà và những đứa trẻ sẽ xoa dịu mọi nỗi đau. Kể cả sau này cô ấy có làm đau mày 1 lần nữa thì mày cũng sẽ thanh thản mà, vì mày đang cố gắng, đang chiến đấu vì người mày yêu. Chứ không phải chạy trốn những nỗi đau, những ám ảnh. Đứng dậy đi Q, trong đó là người mày yêu đó. Tới bên cô ấy đi!!!

Và em đứng lên các bác ạ, không phải đứng lên như trên phim có ai đó đến nói với em "phải như thế này, phải như thế kia…" không phải vì 1 giai điệu bài hát nào,….

Nhưng đời đ' như mơ thật. Em đứng lên thì thấy gấu đang mỉm cười với thằng kia, thằng kia cũng cười.
Em lên xe và đi thẳng
Nói là lên xe đi thẳng nhưng đi được chưa đầy 100m thì em phải quay lại, lí do lãng xẹt.

Nhớ ra từ ngày hôm qua tới giờ gấu chưa ăn uống gì…

Mua 2 bịch sữa rồi quay lại quán cafe, thấy gấu đang đợi ở thềm.

Còn thằng kia thì vẫn ngồi trong quán cafe, mặt quay đi không nhìn ra ngoài hành lang.

"Chắc em đợi để nói câu cuối với mình " Em nghĩ thế các thím ạ.

Gấu : Anh đi đâu vậy?

Em : Anh đi mua cho em ít sữa…Chắc đây là lần cuối anh được chăm sóc em nhỉ..

Gấu :………

Em : Anh sẽ ổn mà.. Em cũng phải hạnh phúc đấy nhé.

Gấu : …………(Không khóc nhưng nước mắt lã chã rồi.)

Em : Thôi em vào đi, người ta đang đợi..

Gấu : ………..(ánh mắt nhìn em rất lạ…Mãi sau này em mới hiểu vì sao.)

Em : À còn đồ đạc em có chuyển luôn không? Anh sợ từ mai tới cuối tuần anh không được nghỉ. Em chuyển luôn thì anh đưa chìa khóa luôn cho. (gấu mới chuyển về cùng mình từ trước Tết nên chưa có chìa khóa nhà)

Gấu : Vâng, vậy anh cho em qua nhà giờ.

Em đưa gấu qua nhà luôn lúc đó mà không để ý xem thằng kia thế nào. Nghĩ lại giờ vẫn thấy ngu, chắc lúc ý shock quá nên chả nghĩ được gì. Kiểu bị đập vào sọ xong đơ đơ

Nói là đưa gấu về nhà nhưng đưa tới ngõ thì em phải lên chỗ làm thêm luôn, đưa chìa khóa cho gấu rồi lên đó, bảo gấu cứ dọn dẹp đồ đạc trước nếu em về sớm sẽ phụ giúp.

Chắc nhìn cái mặt em thất thần quá nên lên 1 lúc rồi chả phải ở lâu, lại được về luôn..

Về tới nhà thì thấy xe ga bác đã đợi sẵn rồi.. Thế là đi thật rồi…

Gấu ở tầng 3, em lên thấy đang gấp nốt quần áo. Em vào phòng nhưng gấu không biết, lẳng lặng ngồi đằng sau ngắm gấu…

Bình thường gấu cũng hay dọn dẹp nhà mỗi khi đi làm về, em hôm nào đi học thì về sớm hơn gấu thì dọn dẹp, nấu nướng sẵn còn hôm nào đi làm thêm thì về muộn hơn.

Những lúc đó hình ảnh quen thuộc mỗi khi vào nhà là gấu đang vừa nấu nướng hoặc vừa gấp gọn quần áo và hát Gấu em hát hay lắm nên lúc nào cũng hát các thím ạ.

Em toàn rón rén tới gần rồi ôm ghì lấy gấu từ phía sau, gấu quay lại cười khúc khích rồi mắng yêu "Chưa tắm, bẩn không cho ôm " Nhưng vẫn vòng lại ôm hôn em…

Giờ ngắm hình ảnh ấy, cũng quen thuộc mà sao xa cách quá…Muốn ôm em vào lòng mà sao nặng nề vậy..

Em gục xuống đầy đau đớn, nước mắt cứ rơi các bác ạ.. Những hình ảnh đó đang như cào xé nội tâm em.

Em khóc nấc lên…Gấu sững người nhưng không quay lại. Gấu cũng khóc nhưng không quay lại nhìn em, chỉ nói trong nghẹn ngào

Gấu : Anh đừng như thế vì em mà, không đáng đâu anh. Đứa con gái này không đáng để anh phải như thế đâu..

Em :…………

Gấu : Anh sẽ ổn mà.. Rồi sẽ tìm được người xứng đáng với anh hơn em….(Nói đoạn này gấu khóc dữ hơn).

………..

Gấu : Lần này dọn đồ khác quá anh nhỉ….

Em : Em……..để lại 1 cái gối cho anh nhé!
…….Có hơi em…..Anh dễ ngủ hơn…..

Gấu : Gấu ngừng gấp đồ, òa khóc nức nở rồi chạy ra ngoài hàng lang…

5 phút…10 phút….Em không biết là bao lâu sau thì gấu quay lại, khóe mắt vẫn còn vệt nước chảy dài nhưng không khóc nữa.

Gấu : Anh cứ giữ lại đồ gì mình muốn…Toàn đồ của anh chuẩn bị cho em mà….

Gấp gọn đồ đạc xong, gấu quay lại nhìn em mỉm cười (nãy giờ em vẫn ngồi trên ghế sô pha ở sau gấu).

Gấu : Em biết giờ em có nói gì anh cũng không tin…Nhưng anh biết không, tình yêu của em với anh là sự thật, em chưa bao giờ nghi ngờ điều đó…Nhưng giờ thì quá muộn rồi, em không còn mặt mũi nào ở lại nữa.

"Kịch…." gấu quỳ gối xuống dập đầu 3 cái rồi nghèn nghẹn…

Gấu : Em có tội với anh, với 2 bác. Nếu có kiếp sau em sẽ không bao giờ…không bao giờ làm anh đau…Em xin lỗi.

Em : có nghĩa lý gì lúc này đâu em. Bọn mình vẫn chẳng thể ở bên nhau..

Gấu : Đúng, quá muộn rồi anh nhỉ (Chính xác là gấu vừa nói vừa nhưng nước mắt thì vẫn rơi.)

Em :Em bảo bố mẹ chuyện chuyển đi chưa?

Gấu : Em chưa anh ạ, lát thì em bảo..Thôi em không làm phiền anh nữa, anh nghỉ ngơi đi nhé, mấy ngày qua anh mệt rồi mà…

Xếp hết đồ lên xe, gấu vào phòng em (Em ở tầng 1)…

Gấu : Em đi anh nhé…

Em : Ừhm….

Gấu : Cho em ôm anh…lần cuối được không anh?

Em :……….

Lần cuối sao đắng cay chua xót thế này….

1 lúc lâu sau khi gấu đi, em vẫn trong trạng thái vô hồn. Và không hiểu cái gì đã xui khiến em mở dt gọi cho mẹ gấu…

Em : Cô ạ, T dọn xong đồ rồi…Chắc lát nữa là về tới nhà đấy cô…

Mẹ gấu : Sao lại dọn thế Q? nó có nói gì với cô đâu? Thế có chuyện gì thế Q?

Em : Bọn cháu….chia tay rồi cô ạ…

Mẹ gấu : Nó không nói gì với cô hết, thế 2 đứa có chuyện gì thế? Cãi nhau à…

Em : Không. T yêu người khác rồi cô ạ.

Mẹ gấu :………..

Em :…………..

Mẹ gấu : Cô thề với cháu là cô không hề biết chuyện này, lát cô sẽ hỏi nó cho ra nhẽ.

Em : Cũng chẳng quan trọng đâu cô ạ, cháu báo với cô để cô biết thôi. Chắc lát nữa T về rồi. Thôi cháu chào cô ạ.

Mẹ gấu : ừ có gì cô với cháu nói chuyện sau. Cháu cứ bình tĩnh nhé.

Điều em không ngờ tới là phản ứng bên gia đình T sau đó các bác ạ, chẳng phải lâu gì chỉ tầm 30 phút sau là em thấy luôn.

Gấu gọi điện khóc nức nở…

Gấu : Mẹ biết chuyện rồi, em không dám về nhà nữa…Em không thể về nhà nữa…

Em :……

Gấu : Bố mẹ từ em rồi….(khóc òa lên rồi tắt máy).

Em còn đang chưng hửng thì mẹ gấu lại gọi…

Mẹ gấu : Q ạ, cô không ngờ đấy. Cô thật không ngờ nó lại làm thế với cháu.

Em : Cô nói gì với T thế ạ?

Mẹ gấu : Kệ mẹ nó. Q ạ, cô xấu hổ với cháu quá. Thật sự là quá xấu hổ.

Em :…………

Mẹ gấu : Thôi cháu nghỉ ngơi đi, cháu không cần quan tâm tới nó làm gì. Không đáng để cháu phải nghĩ đâu.

Xong mẹ gấu tắt máy luôn. Có tin nhắn của gấu…

Gấu : Mẹ bảo sẽ không chấp nhận đứa lăng nhăng như em ở trong nhà, em làm mất mặt gia đình, họ hàng. Em không thể về nhà nữa..

Gấu : Người ta nói có nhiều nơi để đi nhưng chỉ có 1 chốn để về, là gia đình. Giờ em không còn chốn nào để về hết…

Sau mấy tin nhắn đó em chỉ nhớ là em cố bảo T cứ về nhà đi, gọi điện thuyết phục bố mẹ gấu cứ từ từ giải quyết…

Lúc đó em vẫn nghĩ là gấu sẽ về chỗ thằng kia, nhưng không phải các bác ạ. Gấu gửi nhờ đồ rồi bỏ đi.. Vì nghĩ là gấu qua chỗ thằng kia nên em không hỏi gấu đang ở đâu.

Tối hôm đó em mới biết mọi chuyện vì thằng kia nhắn tin hỏi em có biết T hiện đang ở đâu không.

Thằng kia : Thật sự tôi không hiểu ông có cái gì mà T lại sợ ông như vậy…

Em : Quan trọng nữa không?

Thằng kia : Tôi không biết T đang ở đâu cả…

Em : T KHÔNG Ở CHỖ ÔNG?

Thằng kia : Không, tôi không gặp T từ chiều như đã hứa.

Em :………………………

(Thật sự lúc đó em không hiểu chuyện là như thế nào,mãi về sau em mới biết lúc em thấy gấu cười với thằng kia là lúc gấu nói "Mong anh sẽ hạnh phúc…" với nó, sau đó lúc em lên xe bỏ đi, gấu chạy ra ngoài thì thằng kia gục xuống khóc luôn. Cậu nhân viên quán cafe đã xác nhận thấy thằng kia gục khóc ngay khi gấu ra ngoài.)

Nhưng lúc em quay lại và nói

Quote:

Em : Anh đi mua cho em ít sữa…Chắc đây là lần cuối anh được chăm sóc em nhỉ

Gấu :………

Em : Anh sẽ ổn mà Em cũng phải hạnh phúc đấy nhé


Làm gấu nghĩ là em quyết định buông tay. Lúc hiểu mọi chuyện thì em loạn óc thực sự..

Gọi điện…không nghe máy. Nhắn tin…Làm mọi thứ để gấu không làm chuyện dại dột..

Em : Em đang ở đâu?

Gấu : Em đang ở 1 nơi rất yên tĩnh..

Em : Về nhà đi em…

Gấu : Em không thể về nữa anh ạ, quá muộn rồi..

Em : Nếu còn yêu anh thì về đi…

Gấu : Quá muộn rồi anh ạ, vết thương em gây ra cho anh quá lớn. Có lẽ cả đời em cũng chẳng bù đắp được.

Em : Được, anh tin là được. Về nhà đi em..

Gấu : Em yêu anh nhưng em chẳng còn mặt mũi nào gặp anh nữa..

Em : Anh xin em…Về nhà đi…

Gấu : Anh đừng thế mà, không đáng đâu. Anh cứ căm hận em đi, như thế em dễ chịu hơn là phải thấy anh như thế này..

Em : Về nhà đi em, bố mẹ với em nháy (đứa em út nhà gấu) đang đợi em mà…

Gấu :……………

Em : Về nhà đi, anh hứa sẽ suy nghĩ lại mọi chuyện. Chỉ cần em về nhà…

Gấu : Không, lần này khác những lần cãi nhau trước. Anh sẽ không chịu được…Em ở bên chỉ làm anh khổ thêm thôi…Rồi mình lại xa nhau thôi..

Em : Em muốn anh phải đi tìm em tới khi kiệt sức à T???

Gấu :…………….

Em : Em đang ở đâu? Anh tới đón em về…

Gấu :…………

Em : Anh tìm mọi nơi bọn mình hay tới…tới khi nào tìm được em thì thôi.

Gấu :……………

Em : Về với anh…Bọn mình còn nhiều thứ phải làm lắm mà T. Em không nhớ sao?

Gấu :……………

Em : Bọn mình cùng cố gắng là được mà, chỉ cần em ngoan cùng anh cố gắng mà…

Gấu : Em đang ở 1 nơi anh hứa đưa em tới nhưng chưa đưa đi được… Chắc không đau lắm anh nhỉ…Em không biết bơi…

CẦU LONG BIÊN!!! Chỉ có duy nhất chỗ đó là em chưa dẫn gấu tới để ngắm bình minh lần nào…

Và sau 1 hồi năn nỉ, hứa hẹn, thề thốt thì em cũng đưa được gấu về.

Về quê sau đó, gấu không dám đi 1 mình nên em đi cùng. Ngồi nói chuyện với bố mẹ gấu, lúc đó có em ở đấy nên không có mắng chửi gì. Bố mẹ gấu chỉ xin lỗi em và nói quyền quyết định là ở em.

Trong cuộc gặp ở quán cafe đó, không phải gấu theo thằng kia mà là gấu dứt khoát với nó. Nhưng gấu không dám xin em quay lại, lúc em quay lại và nói

Quote:
Anh sẽ ổn mà Em cũng phải hạnh phúc đấy nhé


Gấu nghĩ là em quyết định buông tay..

Em xin bố mẹ gấu vẫn cho gấu ở ngoài này làm (Bố mẹ gấu lúc đó dứt khoát bắt gấu về quê sống, không cho ở ngoài HN nữa), hiện tại chỗ ở cũng đã lo xong.

Nói qua thời gian gần đây cho các thím dễ hiểu, gấu em đi làm ở chỗ này cũng được 4-5 tháng. Thằng kia tán cũng được chừng ấy thời gian, gấu có kể cho em lúc nó làm quen và theo đuổi. Sau đó thì các bác cũng biết, vô tâm và những lần cãi nhau đã đẩy gấu xa em tới bên thằng đó. Nhưng gấu không để em biết, cách trước Tết tầm 2 tuần thì gấu về ở với em, trước đó cũng đã cắt đứt liên lạc với thằng kia. (Cái này chính thằng kia xác nhận với em). Gấu còn yêu em rất nhiều nhưng không đủ dũng cảm để quay lại, đối mặt với mọi người, với nỗi ám ảnh và mặc cảm tội lỗi. Em thì đầy mâu thuẫn.

Rõ khổ!

Em cũng đã có hướng đi cho mình Lên chia sẻ với anh em câu chuyện của chính em, mong rằng sẽ giúp ích cho anh em đang yêu và có ý định lâu dài với n.y mình.

"Làm thằng đàn ông chung tình thôi chưa đủ, cần tinh tế nữa".

Mong các bác sẽ nuôi dưỡng tốt tình yêu của mình. Đừng như em.

Nếu cảm thấy băn khoăn, hãy tung đồng xu…không phải để nó chọn lựa giúp mình mà để nó cho mình biết mình thực sự mong sẽ thấy mặt nào được chọn..

Những ngày qua em đã suy nghĩ rất nhiều về 1 câu nói từ 1 người…

"Không quan trọng mình chọn con đường nào, miễn là mình cố gắng vì con đường đó để sao sau này kết quả có là gì thì cũng nhẹ lòng vì mình đã có trách nhiệm với chọn lựa của bản thân."

Mừng 8/3 muộn, hôm qua em phê quá nên gục luôn. Sáng dậy ngồi liền 2h viết tạ lỗi với các bác

Cảm ơn tất cả các anh em đã dõi theo câu chuyện Mặc dù chúng ta chưa 1 lần ngồi cùng nhau





Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)